Nguyên Đỗ

Nam Du


Những giây phút thả hồn mình phiêu lãng
Về miền Nam miền đất ấm quê hương
Vê quê em hoa trái ngọt hơn đường
Nhìn những ảnh em ngày nào gởi tặng
Đây Bình Dương, đây Bến Tre ngập nắng
Giòng Tiền Giang, dòng sông Hậu, Cần Thơ
Ngồi cầu tre nghe sóng vỗ vào bờ
Đầy cảm xúc suối tình dâng chan chứa
Em mãi mãi là quê hương đất hứa
Anh hướng về từ sa mạc hoang vu
Anh gặp em từ thuở đó Nam Du
Nàng tiên nữ Hồ Động Đình xinh nhỏ
Từ tiền kiếp trải dài giòng sử đó
Đôi chúng mình quấn quýt tựa non sông
Dãy Trường Sơn sông nước ngọt Cửu Long
Ngọn núi đứng ngóng mơ ngày hội ngộ
Bao giọt nước mưa trời thành suối nhỏ
Bao niềm mơ nỗi nhớ dệt thành thơ
Bao ngóng trông  bao ước vọng mong chờ
Thành nắng lụa tơ hồng thành giây kết
Dòng suối ngọt trầm hương luôn tha thiết
Hoa trinh nữ mọc bên lối Trường Sơn

Bản tình ca hai đứa mãi không sờn
Không phai nhạt giữa cuộc đời gió cuốn
Nguyên Đỗ


 

Được bạn: vdn 14.1.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nam Du"